GỬI
GIÓ CUỐN ÐI
Gửi
gió cuốn đi một nỗi niềm
Thương buồn cùng khóc hận triền miên
Nỗi lòng đau đớn người di tản
Căm hờn, buồn tủi tới vô biên
Sóng biếc dập vùi
con thuyền nhỏ
Bùn đen nhơ nhuốc gót chân em
Ðêm rồi đêm bao nhiêu lệ đổ?
Pha lẫn máu đào biết bao phen?
Ðảo xa chôn xác
người vô phúc
Ðất lạ quê người lúc nhúc chen
Áo nâu mẹ mặc thêm còm cõi
Tóc bạc mái đầu bố đêm đêm
Tim
cằn môi héo thôi mơ mộng
Mắt đỏ đợi chờ bóng dáng quen
Nhìn lên hỏi cõi bao la rộng
Bao giờ trừng phạt lũ quỷ điên?